Trước khi lên Võ Đang, Từ Phượng Niên từng nghĩ Thiên Hạ Thập Đại Cao Thủ xếp đến thứ mười một chính là mười người giết người phóng hỏa lợi hại nhất thiên hạ, lên núi rồi mới biết cao thủ chân chính có người ẩn trong sơn lâm, có người không thèm lên bảng, có người thâm tàng bất lộ, cho nên khi Từ Kiêu nói lão ma đầu bị Thính Triều Đình trấn áp là cao thủ có thể đếm trên đầu ngón tay, hắn liền biết một khi đại yêu này được thả ra khỏi đình thì sẽ không ai ngăn được y dấy lên sóng gió. Từ Phượng Niên cân nhắc một chút, e rằng chỉ có lão Hoàng và lão quái mang đao dưới đáy hồ hợp sức lại mới được, nhưng lão Hoàng đã chết, hộp kiếm còn đang dựng trên tường thành Võ Đế Thành cho người ta chê cười, lão quái tóc bạc cũng đã đi, với tính khí của lão, đâu chịu làm tốt thí cho thế tử điện hạ. Một mình Từ Phượng Niên thì có mấy cân mấy lạng mà đi hàng yêu phục ma?
Bấm ngón tay tính những người mình từng tận mắt thấy ra tay, chưởng giáo Võ Đang Vương Trọng Lâu chắc chắn tính là một, kiếm si Vương Tiểu Bình được hơn nửa, kẻ cưỡi trâu kia được nửa phần chăng? Đám người giữ gác trong vương phủ e rằng chỉ được một phần nhỏ mà thôi.




